Monday, October 31, 2011

Một câu chuyện cảm động ở Đồng Nai

Ngày mai là tôi rời Việt Nam để trở về Đài Loan. Tôi lấy chiếc xe đạp một bánh thân thuộc dạo một vòng trên phố. Cũng là để ngắm nhìn một lần nữa cuộc sống thanh bình ở Đồng Nai. Trên đường quay trở về khánh sạn, chợt một phụ nữ vẫy gọi tôi một cách rất vội vã. Tôi không biết hoặc không nhớ nổi chị, cũng không nghe rõ những gì chị nói vì tiếng Việt còn chưa giỏi cũng như dòng xe cô qua lại khá ồn. Nhưng tôi nghĩ chị không có ý gì xấu. Tôi lại gần chị kể cho tôi nghe là con chị đã học xe đạp một bánh trong lần trước tôi dạy ở Việt Nam. Chị mời tôi về nhà nhưng tôi phân vân vì sáng mai tôi đã phải bay rồi. Nhưng chị mời nhiệt tình quá và nói 2 đứa con thực sự muốn gặp lại thầy. Thế là tôi về nhà chị tối hôm đó.

Trước đây tôi có dạy xe đạp một bánh cho một câu lạc bộ võ thuật. Và bé lớn là một thành viên trong đó. Mẹ cùng cháu bé có đến xem. Và chị ấy đã nhận ra tôi ở trên phố.

Đây là bức ảnh năm xưa cậu bé ấy biểu diễn trong đại hội thể thao Đồng Nai.



Lẽ ra tối hôm sau mới là sinh nhật của cháu nhỏ, nhưng chị đã tổ chức sớm 1 ngày mời tôi tham gia tối hôm đó. Đó là một bữa tiệc thật vui vẻ cùng với các cháu bé ở khu vực đó.


Lâm - Người bạn già của các em nhỏ!

No comments: